65 ngày yêu
65 ngày yêu, Truyện Ngắn 65 ngày yêu
Hãy hứa với tôi là sẽ không khóc .
Khi bạn đọc xong
Hãy hứa với tôi là bạn sẽ bít trân trọng tình yêu .
1h27 sáng … đã quá nửa đêm … nó vẫn đang ngồi thu lu ở góc phòng … nó không ngủ được có lẽ vì nó sợ gặp ác mộng …. Mấy tối liền đêm nào nó cũng thức dậy vào lúc nửa đêm … tội nghiêp …. nó nhớ cô ấy ….
Chợt nó ngoẻn miệng cười …. có lẽ nó chợt nhớ về những kỉ niệm với cô ấy ….. những lúc giận hờn, vui vẻ ……
Nó nhớ lại cái lần đầu tiên gặp cô ấy ….. hình như là tháng 10 năm ngoái thì phải …. Ừ …. chính vào cái đêm tháng 10 lạnh leõ ấy . Với cái áo khoác mỏng trên người , nó trở về nhà sau ca học thêm căng thẳng …..Trời mưa tầm tã … quên mang áo mưa … người nó ướt sũng …. nó cố gồng người đạp chiếc xe thật nhanh trở về nhà …. gió rít bên tai ….. 2 bàn tay nó lạnh buốt . Nó chỉ muốn về nhà để thay ngay bộ quần áo ướt sũng , nhớp nháp cứ cà vào người nó, khiên nó cảm thấy thật khó chịu ….. Nó lao vun vút mà chẳng để ý đến mọi vật xung quanh . Bỗng 1 tiếng gọi vọng lại từ fía sau :
- Anh gì ơi …. !!!
” k í í t t t t t …..”" – Phanh gấp chiếc xe , ngoảnh mặt lại , nó thấy 1 cô bé trạc tuổi nó đang đứng bên vệ đường , khoác 1 chiếc áo mưa nhỏ , 2 tay co rúm lại vì lạnh . Có lẽ vì trời tối nên nó không nhìn rõ mặt cô bé . Nó quay xe lại về phía cô bé .
“” Em bị nhỡ xe buýt …. Anh cho em quá giang 1 đoạn được không “” – Nó chưa kịp hỏi xem có chuyện gì thì cô bé đã vội đáp .
Nhìn ánh mắt khoẩn roảnh như cầu xin và đôi chân đang run lật bật vì mưa lạnh của cô bé, nó không nỡ lòng nào từ chối .
” Ờhm , lên xe đi “”- Nó đáp lại 1 cách lạnh lùng .
Cô bé vội leo lên xe và lí nhí câu gì đó nó không nge rõ , hình như là lời cảm ơn .
- Nhà em ở đâu để anh chở về .
- Dạ nhà em ở đường Nguyễn Tri Phương anh à . Cũng không xa đây lắm đâu anh .
- Ờhm , đường Nguyễn Tri Phương thì anh biết . Để anh chở em về .
- Dạ . Cám ơn anh nhìu lắm lắm – cô bé đáp bằng giọng khá nhí nhảnh , hình như miệng khoẻn cười …..
Lại quoằn người đạp chiếc xe , nhưng lần này là mang thêm mấy chục kilogam nữa , nó có hơi chút bực bội . Đáng lẽ giờ này nó đã trở về nhà , được chôn mình trong chiếc chăn ấm và có lẽ còn đang nhâm nhi 1 tách cafe sữa nóng . Vậy mà bây giờ nó phải gồng người chở 1 con bé không hề quen biết , giữa trời mưa tầm tã , rét buốt . Cơ thể nó run lên vì lạnh , người nó giờ ướt như chuột lột , nước mưa chảy vào khóe mi cay cay .
Bỗng nó thấy rùng mình , 1 luồng hơi ấm đang lan tỏa từ sau lưng lên khắp người nó …. cô bé đặt tay lên hông nó . Bàn tay nhỏ bé đó , tuy ướt đẫm nước mưa nhưng nó cảm thấy ấm áp vô cùng . Lần đầu tiên có 1 người con gái lạ chạm vào người nó , có lẽ vì là lần đầu tiên nên nó rùng mình .
Cố gạt đi suy ngĩ về đôi bàn tay ấy , nó cố ghì đôi chân vào 2 chiếc bàn đạp . Nhưng 2 bàn tay cô bé đang ôm chặt hông nó , khiến nó không tài nào tập trung đạp xe được , cảm giác đó rất kì lạ mà nó chưa bao giờ trải qua … chút ngại ngùng … chút ấm áp …. dịu êm ….
“Em tên gì “”- Nó bắt chuyện để phá tan bầu không khí yên lặng giữa 2 người .
- Dạ em tên My .
- Ừhm, anh tên Hoàng Hải. Gọi anh là Hải được rồi .
- Vậy hả , anh nhiêu tuổi rồi .
-18.
- Ờhm , anh hơn em 1 tuổi .
- Em học trường gì
- Dạ em học Nguyễn Văn Trỗi . Còn anh
- Anh học Lý Tự Trọng . Trường em cũng khá gần trường anh nhỉ ?
- Ừhm , hihihi – Cô bé cười , nụ cười nge thật dễ thương….
Rồi cả 2 lại im lặng …..
Ngoài hỏi tên, tuổi, trường lớp ra, nó chẳng biết nên hỏi gì cô bé nữa , có lẽ cô bé cũng giống nó . Không gian quanh 2 người lại trở nên tĩnh mịch , chỉ còn tiếng mưa, tiếng gió rít …
Sau 15 phút giầm mưa tầm tã , cuối cùng nó cũng tìm được nhà cô bé . Đó là 1 căn nhà …. à …. Phải nói nhà 1 cái biệt thự rất sang trọng . Nhìn qua cái cổng to đùng , nó thấy 1 chiếc xe hơi màu đang phủ chiếc bạt che mưa màu đen . Nó chợt nghĩ …. cô bé là con nhà giàu …..
Chờ cho cô bé xuống xe và cảm ơn rối rít , nó quay chiếc xe đạp tính lao đi . Bỗng tiếng cô bé gọi lại :
- Anh gì ơi …. À …. Anh Hải ơi cho My xin số điện thoại của anh đc không ?
- 01676572611 – Nó đáp rồi vội lao đi.
Phải mất 30 phút sau nó mới về đến nhà . Với lý do xe bị trục trặc nó bịa ra , may bố mẹ cũng bỏ qua cho nó cái tội về trễ . Bước nhanh lên cầu thang, nó lao thẳng vào phòng, nó chui ngay vào Phòng tắm , ngâm mình trong làn nước ấm…mọi cảm giác rét buốt tan biến dần …..Thay bộ đồ ngủ ….. Nó leo ngay lên giường , chui mình trong chiếc chăn ấm áp ….nó tự nhủ thế là 1 ngày nữa lại trôi qua .
Đang lim dim mắt , chợt có tiếng í éo reo lên từ chiếc điện thoại di động . 1 tin nhắn từ cái số có đuôi 322 lạ hoắc .
Nó đọc tin nhắn từ số máy lạ :
- “” A Hải ha , My nè . My cảm ơn anh vì chuyện lúc nãy . My cảm ơn anh nhiều lắm lắm . My cũng không biết nói gì nữa . Chỉ biết cảm ơn thôi . Hihihihihi . Thôi muộn rồi, anh đi ngủ đi ha , My chúc anh ngủ ngon nha . À, trời lạnh anh nhớ đắp chăn và kẻo lạnh . Bye anh ha . Hihihihi .”"
Nó bật cười . Dòng tin nhắn thật nhí nhảnh . Lần đầu tiên có người quan tâm đến nó như vậy , nó chợt cảm thấy người nó lâng lâng , như muốn bay lên vậy…. Lưu số cô bé mới quen vào máy , nó chùm chiếc chăn vào người và cười thầm … hôm nay quả là 1 ngày thú vị với nó ……
- Tít…..tít ….. – Tiếng tin nhắn từ chiếc điện thoại di động chợt cắt ngang dòng hồi ức của nó về cô ấy .
Đọc tin nhắn . 1 người bạn hỏi nó vài câu tin học …..
Nó ngồi dậy ra khỏi góc phòng …. chỉnh lại ánh sáng đèn ngủ cho căn phòng bớt đi sự mờ ảo . Rồi nó tự đi pha cho mình 1 ly cafe nóng … không đường ….
Ngồi trên chiếc ghế sôfa , nhâm nhi ly cafe nóng ….. Ừhm … Phải rồi …. Cafe……Nó lại nhớ về cô ấy …….
=================================
Sau lần gặp gỡ định mệnh trong cái đêm mưa ấy , hình ảnh cô bé tên My cứ xuất hiện trong đầu nó . Ngay cả trong lớp học , nó vẫn không thể nào quên cái đôi bàn tay nhỏ nhắn ấm áp ấy tối hôm qua còn siết chặt hông nó , nghĩ đến thôi mà nó chợt nổi da gà .
Trưa ….. tan học … nó đang định đạp xe về nhà ….. chợt túi quần nó rung lên … 1 dòng tin nhắn hiện lên dưới cái tên …. My ……
Nó đọc tin nhắn #8221;" Anh đang làm gì đó , chiều nay anh rảnh không . Tụi mình đi uống cafe được không anh . Em muốn cảm ơn anh vì chuyện hôm qua . Hihihi”"
Trả lời tin nhắn . Nó muốn gặp lại cô bé ấy , nó muốn nhìn kĩ gương mặt cô bé đã cho nó 1 cảm giác mà nó chưa từng trải qua trước đây – chỉ bằng 1 cái chạm hông ….. Nó cũng muốn nhìn kĩ gương mặt của cô bé, vì hôm qua trời mưa lại tối quá nên nó vẫn chưa kịp nhìn rõ . Nó mừng đến phát run lên , như muốn nhảy cẫng lên , nó muốn hét lên thật to để cả thành phố này biết rằng nó đang rất hạnh phúc …. Nó phi thật nhanh chiếc xe về nhà….
3h chiều , nó đạp chiếc xe đến quán cafe mà nó hẹn gặp cô bé…..
Đưa mắt nhìn quanh , trong quán có vài người đứng tuổi , chẳng có ai trạc tuổi nó cả …. Cô ấy vẫn chưa đến ……
Chọn cho mình một cái bàn cạnh một bóng cây mát , nó kêu 1 ly cafe sữa , rồi ngồi đợi …. Với chiếc quần jean màu xanh và cái áo sơ mi đen trắng , trông nó thật mờ nhạt giữa quán ….. Bản nhạc khiến đầu óc như du dương hòa cùng điệu nhạc …..
- Chào anh !! – Một giọng nói quen thuộc làm nó chợt giật mình choàng tỉnh .Không thể tin vào mắt mình , trước mặt nó là một cô bé xinh đẹp , làn da trắng buốt , đôi mắt đen láy , lông mày đậm và sống mũi cao ,mái tóc thẳng mượt dài ngang vai . Nó tự hỏi …có phải My đây không ….Nhìn cô bé cứ như một cô diễn viên Hàn Quốc mà nó vẫn thường thấy trong phim …. àh hok ….. phải nói là như một thiên thần mới đúng …..
- Em là My nè . Tối qua tụi mình đã gặp nhau . Anh còn nhớ em không ?
“” Ờhm anh nhớ mà , em ngồi đi “” – Nó đáp . Không thể tin nổi, trước mặt nó chính là cô gái với chiếc áo mưa màu xám , chân tay run lật bật mà tối qua nó đã cho quá giang.
Cô bé kéo chjếc ghế ra và ngồi đối diện với nó . Cô bé mặc một chiếc váy màu hồng có kẻ hoa văn , trông thật nổi bật so với nó .Tim nó đập loạn lên , như muốn bay ra khỏi lồng ngực , nó hơi khó thở ….. đây là lần đầu tiên nó được ngồi cạnh môt cô gái lạ ….lại rất xinh đẹp . Mùi nước hoa thoang thoảng trên người cô bé làm tim nó như dịu lại, lấy lại được chút bình tĩnh …..
Cô bé kêu 1 ly sinh tố dâu . Rồi 2 đứa bắt đầu trò chuyện … Nó kể cho cô bé về gia đình nó…. 2 đứa tâm sự về người thân, bạn bè , về sở thích , cả về các vấn đề xã hội . Thỉnh thoảng đôi mắt cô bé cứ nhìn thẳng vào mắt nó khiến ngại ngùng , nó cố để không nhìn thẳng vào đôi mắt ấy , đôi mắt đen láy rất ngây thơ trong sáng ,không chút tì vết ,đôi mắt có thể hớp hồn tất cả những chàng trai mỗi khi nhìn vào .
Thời gian cứ thế trôi qua , nó muốn thời gian trôi thật chậm để cuộc nói chuyện mãi kéo dài , để nó được ngồi cạnh cô bé ấy , được nhìn thấy nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt của cô .Qua cuộc nói chuyện nó được biết cô bé tên My là con gái 1 tổng giám đốc của môt công ty lớn tiếng tăm ở Sài Gòn . My là con một nên rất được cưng chiều … Nó chợt cảm thấy khoảng cách giữa nó với My cứ xa dần , xa dần ….
Cafe sữa hôm nay nhạt lạ thường…không được ngọt như mọi hôm …..
5h30 chiều , cô bé phải đi học thêm , cuộc nói chuyện với My chấm dứt ….. Chia tay My….. trở về nhà ….. nó cảm thấy có gì đó hụt hẫng ….
Mấy ngày sau đó , My bận học nên không thể gặp nó được . My và nó thường nhắn tin và gọi điện cho nhau , có lúc là hỏi thăm nhau , có lúc tâm sự về chuyện gia đình , bạn bè . Thường là My gọi cho nó …. những lúc My cảm thấy buồn , muốn tâm sự với nó …… Hay chỉ đơn giản là vì My muốn được nge giọng nó , My nhớ nó – My nói với nó vậy đó . Nhiều lúc nó muốn gọi cho My , nhưng lại thôi , nó sợ nó lại làm phiền My . Dù sao thì nó chẳng là gì đối với My cả …..
*******************************
” Khi yêu …..nào ai có biết …cho nhau thật nhiều yêu thương …… Yêu nhau ….cho nhau thật nhiều ….để rồi cũng xa mãi thôi”" – Tiếng nhạc chuông réo rắt từ chiếc điện thoại làm nó choàng mình tỉnh giấc .
Hơi bực mình , nó nhoài người với lấy cái điện thoại di động trên bàn . Ai gọi cho nó vào lúc nửa đêm thế này , nhầm số chăng?
- Alo , ai vậy -Nó hỏi bằng giọng ngái ngủ .
- My nè ……anh ngủ chưa ….My nói chuyện với anh được không …..My có chuyện này mún nói với anh …
- “Ờhm được mà , anh cũng đang không ngủ được “- Nó nói dối.
- My …. My …..My có thể làm bạn gái của anh được không ….My …..My…. Ưmmmm ….. My thích anh mất rồi …..
( cổ họng nó cứng lại không nói được gì , đây là lần đầu tiên có người con gái tỏ tình với nó , nó không biết phải nên làm gì lúc này)
- Tại vì …… Tại vì ……. Ngay từ lần đầu tiên anh chở My về …… My đã có ấn tượng với anh ….. Rồi những lần được nói chuyện với anh ….. My cảm thấy rất vui , vui lắm …. Anh là người con trai đầu tiên cho My cảm giác đó …. Ưmmm ….. My muốn được ở bên anh ……My yêu anh mất rồi….
- Ưmmmm …. Anh cũng…..cũng….. thích My …… Anh cũng có tình cảm với My …… Nhưng mà …..nhưng mà….. từ trước tới giờ anh cũng chưa bao giờ có bạn gái , anh cũng hok biết phải làm gì để My cảm thấy vui … Chỉ sợ làm My bùn thôi ….
- Không sao đâu mà , được nói chuyện với chuyện với anh là My vui rồi …. My không cần gì cả …… Với lại anh cũng là người bạn trai đầu tiên My nói yêu , người đầu tiên đó ….My nói thật đó ….
- Nhưng mà …. Với lại…….anh cũng không xứng với My ….. My học giỏi ….. lại xinh đẹp …..nhà giàu …..
My ngắt lời nó :
- Ủa …. Chứ anh nghĩ người ta yêu nhau cũng chỉ vì tiền thôi hả … Tình yêu đâu phải chỉ vì tiền với vẻ bề ngoài đâu …. Quan trọng là bên trong mà ….
- Ưmm….. Anh xin lỗi ….
- Em…..em…..yêu ….anh…. nhìu…..lắm ….
- “Ưhmm…. Anh …cũng….yêu My …… nhìu lắm …..”- Nó ngập ngùng.
- Không chịu đâu …anh không được gọi là My nữa . Nghe không thân mật chút nào .Gọi là em đi …… Từ nay anh mà còn gọi em là My nữa là em không thèm nói chuyện với em nữa đâu …. Nghe chưa … – My nũng nịu .
- Ờhmm ….hihihihi …
- Anh hôn em đi .
- Hôn … Hôn hả …..?
-”"chụt ….. chụt …. chụt ….. chụt….Em hôn anh rồi đó …Anh hôn em đi …..”"- Tiếng đôi môi My chạm vào cái màn hình điện thoại làm nó cười.
-Chụt …. Được chưa …..- nó”" hôn lên cái màn hình điện thoại để My có thể nge thấy .
- Sao ít vậy ….. hôn nhìu lên …
- Chụt..chụt….chụt ….. Dậy được chưa nè – Nó cười .
- Hihihi ….. Được rồi àh….. Hihihi…..Thôi muộn rồi , anh đi ngủ đi ha .
- Ờhmm …. Muộn rồi Em cũng ngủ đi ha …..
- Dạạạ … Chúc anh ngủ ngon ha …. Em yêu anh nhiều lắm , nhìu lắm lắm lun áh , chụt….chụt…..chụt …
- Hihihi….. Anh cũng yêu em nhiều nhiều lắm ….. Thôi em ngủ đi ha …Bye em ha …..
- Ừhmmm, bye anh …
Từ đó My trở thành bạn gái của nó …
Hôm nào rảnh nó lại cùng My đi uống cafe , trà sữa , đi chơi công viên , ngắm biển đêm …. Nhiều lúc My bận hok gặp nhau được nó vẫn thường gọi điện cho My . Có hôm nó muốn gọi điện cho My nhưng sơ bố mẹ nghe được ….nó phải leo lên tận sân thượng rồi mới dám gọi cho My …… Gió lạnh trên cao ùa vào người nó rét run , nhưng khi được nge giọng My thì mọi rét buốt dường như tan biến hết……
Hôm nay là sinh nhật nó . Hình như nó quên không nój cho My biết hôm nay là sjnh nhật của nó ….
8h tối, vẫn hok có 1 dòng tin nhắn hay cú gọj điện chúc mừng sinh nhật từ My . Nó có nói ngày sinh nhật của nó cho My bjết đâu mà chúc mừng , nó tự nghĩ mình thật ngốc . Có lẽ ngày sinh nhật của nó sẽ trôi qua lặng lẽ như bao ngày bình thường khác .
8h28 , chợt 1 cú đjện thoại reo lên . Là My ……
Nó vội nghe máy :
Alô …. Em hả … Anh nghe nè … Em đã ăn gì chưa …?
- Em ăn rồi ….. Àh ….. Giờ anh rảnh không …..Anh có thể ghé qua nhà em một chút được không … Em có việc muốn nhờ anh ….
- Nhưng có ba mẹ em ở nhà ……anh ngại….
- Không sao đâu …..Ba mẹ em đi dự tiệc với bạn làm ăn hết rồi …. Còn cô giúp việc hôm nay nói có việc bận nên em cho cô ấy đi luôn rồi… Giờ có mỗi mình em ở nhà àh …. Anh qua đi …
- Ừhm …. em đợi tí anh chạy xe qua liền.
Dắt chiếc xe đạp ra khỏi sân , nó vội lao thẳng đến nhà My…..
Bạn đang đọc truyện tại http://MeOla.Yn.Lt. Chúc bạn online vui vẻ!
Trước mặt là ngôi biệt thự quen thuộc, nó chợt nhớ lại cái lần đầu tiên nó chở My về , giữa đêm mưa giá rét….
Nó bấm chuông . 2 phút sau , My chạy ra mở cửa . Hôm nay My ăn mặc đẹp lạ thường . My bận một bộ đầm màu đỏ có ren kim tuyến , trang điểm rất đẹp , rất khác ngày thường , khiến nó hơi ngạc nhiên …. Nhìn thấy nó My khẽ nở 1 nụ cười dịu dàng , nó cũng ngoẻn miệng cười đáp lại , 2 đôi mắt âu yếm nhìn nhau ….
Dắt chiếc xe đạp vô sân … Đây là lần đầu tiên nó bước vào bên trong nhà My, kể từ ngày 2 đứa gặp nhau ….
Vào tận bên trong nó mới cảm thấy hết sự nguy nga tráng lệ của ngôi biệt thự . Ngoài
vườn có rất nhiều loại cây đẹp nhưng tối quá nên nó cũng chả nhìn rõ là cây gì ….. Bên trong khá tráng lệ …..những căn phòng hiện ra mờ ảo dưới ánh đèn yếu ớt màu vàng …..
My dẫn nó đến 1 căn phòng ….tối om …. Có tiếng bật điện ….chợt căn phòng vụt sáng ….. Quang cảnh căn phòng hiện ra đập mắt nó . Căn phòng sơn màu vàng , thảm lót bên dưới đỏ rực … Những chùm đèn màu vàng với ánh sáng yếu ớt giúp nó nhận ra cái bàn tròn nằm giữa căn phòng …. Trên bàn là môt chai sâm banh , vài món ăn và một chiếc bánh gatô to đùng với dòng chữ nguệch ngoạc bằng sôcôla :
” Chúc mừng sinh nhật Hoàng Hải – 8/11 ” .
Nó rất ngạc nhiên . Nó định hỏi làm sao My biết hôm nay là sinh nhật nó nhưng My vội kéo nó ngồi vào bàn tiệc . Đặt vào tay nó một hộp quà , My nhìn nó vớj ánh mắt âu yếm :
- Chúc mừng sinh nhật anh … !!!
Trong khi My rót sâm banh , nó kéo dây nơ mở hộp quà ……
Đó là một chiếc khăn len màu xám do chính tay My đan tặng nó …chiếc khăn đan khá thô , một số chỗ đan bị lỗi nhưng trong mắt nó đó lại là 1 món quà vô giá……
Nó sung sướng ôm trầm lấy My ….hôn lên bờ môj ngọt ngào của My …. Đôi môi của My cắm chặt vào môi nó …. My choàng 2 tay ôm thật chặt nó ….. Đối vớj nó giây phút này thật ngọt ngào , cảm giác thật tuyệt vời mà nó chưa bao giờ trải qua .
Đây có lẽ là buổi tiệc sinh nhật đáng nhớ nhất trong cuộc đời nó….
——————————————–
Dạo gần đây nó My bắt đầu có biểu hiện khác thường .
Có lần , My và nó ghé vào 1 tiệm bán đồ ăn nhanh , lúc nó đang cố gắng chen chúc xếp hàng đợi đến lượt mua gà rán , quay ra nó chợt thấy My đang sắp ngã khụy xuống đất , 1 tay ôm ngực 1 tay ôm đầu , 2 chân loạng choạng đứng không vững , mặt My tái xanh , nhợt nhạt . Có lẽ My bị mệt ….
Nó quăng bị gà rán xuống đất ….chạy lại thật nhanh định đỡ My dậy thì cô bé chợt hất bàn tay nó ra , đứng bật dậy và nói với nó bằng giọng lạnh lùng :
- Hôm nay em thấy không được khỏe …. Em muốn về nhà 1 mình …Xin lỗi anh …
Rồi My cất bước quay đi …. để lại nó đứng đó 1 mình với dấu chấm hỏi to đùng , không hiểu chuyện gì đang xảy ra …..
5 ngày sau đó , My ít gọi điện và nhắn tin cho nó hơn trước đây . Có hôm chỉ là 1 cú điện thoại hỏi xem nó đã ăn cơm chưa . Có hôm cả ngày nó chỉ nhận được 1 dòng tin nhắn chúc ngủ ngon vào lúc đêm khuya của My , cuối tin nhắn vẫn là dòng chữ quen thuộc :
” I love you so much and forever ”
Nó cảm thấy không được vui ….. My của nó có cái gì đó khác trước đây …..hình như My đã thay đổi …… Hình như My không còn yêu nó như trước nữa …… My không còn quan tâm đến nó như trước nữa …..
Nó cảm thấy cô đơn …… Bỗng khóe mi nó cay cay ….. Tự nhiên nước mắt tự lăn trên gò má ….. Nó khóc …… Nó không hiểu vì sau nó lại khóc ….. Có lẽ là nó sợ sẽ mất My ……mất người con gái mà nó yêu thương nhất .
Đối với nó …..My là tất cả ……
Đến ngày thứ 6 , 11h tối….nó vẫn chưa ngủ , nó đang chờ đợi …. đợi 1 dòng tin nhắn hay 1 cú điện thoại …..Cả ngày hôm nay My vẫn chưa nhắn tin hay gọi cho nó ….. Nó có gọi cho My nhưng không ai bắt máy ……. Có lẽ My bận ….. Nó gửi tin nhắn cho My …..không hề có tin nhắn phản hồi ……
Đã gần 12 gjờ đêm , nó vẫn chưa ngủ …..vẫn đợi …. Nó nằm trên giường , 2 mắt dán lên trần nhà . Căn phòng dưới ánh đèn ngủ trở nên mờ mờ ảo ảo . Mắt nó cũng mờ dần đi …. Nó chìm vào giấc ngủ …..
” Khi yêu …… nào ai có biết …..cho nhau ……thật nhiều yêu thương …. Yêu nhau ……cho nhau thật nhiều …..để rồi cũng xa mãi thôi ….”" – bản nhạc chuông quen thuộc vang lên réo rắt từ chiếc điện thoại .
Nó chợt vùng dậy , với ngay lấy cái điện thoại ở bên cạnh .
- Alô !!! Em hả . Sao giờ này em mới gọi cho anh . Anh gọi điện với nhắn tin sao em không trả lời …. Em biết là anh lo cho em thế nào không ……”"
Mọi nỗi bức xúc trong lòng nó như muốn tuôn hết ra .
My chỉ im lặng …..
Một lúc sau My nói với nó bằng giọng lưỡng lự :
- Anh àh …… hay tụi mình chia tay đi……
- Tại Sao ????
( ………………… )
- “”Em hết yêu anh rồi phải không ….. Có phải em đã có người khác rồi phải không”"- Nó hét vào điện thoại .
- Em …..ừhm …… Có lẽ em đã yêu 1 người khác ….. Em không biết nữa ….. Em không còn cảm thấy vui khi ở cạnh anh như lúc xưa …. Em đã cố gắng …… Nhưng em không thể …..em không thể……
Nó hok biết nên nói gì lúc này . Cổ giọng nó nghẹn đắng …… Đầu óc nó quay cuồng ….. Mắt nó bắt đầu cay cay ….. Nó cắn chặt đôi môi…..vị mằn mặn của máu trên đầu lưỡi …. Nó cắn thật chặt môi để không nấc lên thành tiếng …… Để My không biết là nó đang khóc ….
My cũng im lặng …..
Ở đầu dây bên kia …… Nó chỉ nge thấy tiếng My đang thở dài ….hình như có cả tiếng sụt sịt ….hình như là My cũng đang khóc …..
“ĐỒ GIẢ DỐI “- Nó chợt nghĩ trong đầu.
Rồi nó cúp máy …… Nó khóc oà lên….. Nấc lên thành tiếng ……Nó không ngăn nổi nước mắt lăn trên 2 gò má ……
Nó khóc như chưa từng bao giờ được khóc ….. Mọi nỗi đau ….căm hờn theo nước mắt trào ra …. Rồi nó úp mặt vào gối …. Nó gào lên ….. 2 tay nó đập mạnh xuống giường …..những ngón chân bấu chặt vào ra giường ……
Nó mất My thật rồi……..
Uống nốt ly cafe …. Nó trở về giường …. Cố xóa hình bóng My trong đầu nó dù chỉ một lúc ….. Nó cố gắng nhắm mắt…..
Cả đêm hôm qua …..đến tận mờ sáng nó mới chợp mắt được một lúc …..
Nó đã thức cả đêm qua vì nhớ My….. 2 mắt nó thâm quầng vì thiếu ngủ ….
Nó chờ mãi những dòng tin nhắn ….. Nó chờ mãi nick cô ấy sáng trên list YM ….. Nó chờ mãi những cuộc điện thoại chuông reo dồn dập …..chờ mãi những dòng mail tấp nập yêu thương…. nhưng nó không bao giờ đến suốt 9 ngày liền kể từ ngày chia tay hôm ấy ….
Vậy mà nó vẫn đợi … Nó vẫn tin My …. Nó tin chắc My hok phải là kẻ 2 lòng …… Nó đợi My thay đổi…..đợi My trở về bên nó …..oà vào lòng nó ….xin nó tha thứ …….
Nỗi nhớ cắn xé nó nhiều đêm và nỗi buồn thiếu vắng My làm tim nó muốn ngắt lịm…..
Ác mộng vẫn luôm rình rập …..
Những hình ảnh về quá khứ va đập vào mắt nó như dội lửa …..
Rồi nó tự vỗ về mình ….. Nó đã thay đổi rồi ….. và tất cả chỉ là quá khứ thôi…..My đã rời bỏ nó … Vì cớ gì cơ chứ….???
Ngày thứ 10 kể từ ngày nó chia tay My ….. Nó bấm số gọi cho My ….. Nó không chịu được nữa ….nó nhớ My…..nó thèm được nghe giọng My …..
Đầu dây bên kja nhấc máy …..giọng nhỏ nhẹ và yếu ớt như một giọt nước chỉ trực vỡ tan :
- Anh àh !
- Tụi mình đi uống cafe được không ?
- Ừhm , được ạ ……
- Chỗ cũ em nhé……
—————
Nó hẹn My ở cái quán cafe mà ngày đầu tiên 2 đứa hẹn hò …..
Vẫn cái bàn ấy …..vẫn điệu nhạc du dương ấy …..My ngồj đối diện nó ….. Vẫn cái váy màu hồng ấy …..nó vẫn mặc quần jean với cái áo sơ mi đen trắng giản dị…..y như ngày đầu tiên …
Dường như cả 2 đều muốn quay lại từ đầu ….
Quay lạj cái ngày 2 đứa gặp nhau ở chính cái quán cafe này đây…..
My cười với nó …..vẫn nụ cười ấy…. nhưng khuôn mặt yếu ớt và trắng bệch…..môi bạc và làn da phờ phạc….
Nhưng có 1 đjều dường như khác…..
My nój nhiều hơn ….
Hồi nó và My yêu nhau , My hok nói nhiều như vậy …. Những buổj đi chơi chỉ đơn giản là những cái ôm và lướt môi nhẹ nhàng …..là nó tâm sự và My cười…..khi nó kêu mệt mỏi …. My kể cho nó nghe những chuyện vui nho nhỏ ….là những ngày mùa đông lạnh giá …..My làm nó bất ngờ với 1 chiếc khăn len hay một đôi găng tay len do My tự đan ….. Và những ngày đại hàn …My gọi nó vào lúc giữa đêm khiến cả nhà nó thức giấc chỉ vì muốn đưa cho nó 1 chiếc chăn bông to đùng …..
- “”Có lẽ em sẽ hok bao giờ quên anh …..em nói thật đấy….”"- Câu nói của My kéo nó trở về với thực tại…..
Giữa ly cafe và ánh mắt My nồng nàn…..nhìn thấy nó ngước lên nhìn thẳng vào mắt My , My cười ….
My lại tiếp tục nói nhiều , tiếp tục độc thoại về những điều nó không mấy hiểu ….
My nói nhiều cứ như 1 người sắp chết … Sắp không còn được nói nữa … Nên bây giờ phải nói bù ….
- Phải….như người sắp chết……
- Người đó có đối xử tốt với em không?- Nó ngắt lời My.
My chỉ cườy ….. Không nói gì cả……..
———————————-
Mấy hôm sau ……nó với My nhắn tin qua lại như 2 ngườj bạn .
Vài ngày sau đó My gửi cho nó một tin nhắn :
- Tụi mình quay lại được không anh ?
- Bất cứ lúc nào em muốn .
1 tuần sau , nó lại nhận được một tin nhắn :
- Anh à…vào bệnh viện thăm em đi !
Nó vội vã vào bệnh viện . Chờ lúc bố mẹ My đi ra nó mới dám lẻn vào thăm My .
Căn phòng đầy mùi thuốc sát trùng và những chiếc ga màu trắng … My đang dựa lưng vào tường và nhìn ra cửa sổ ….ánh mắt xa xăm…..
Thấy nó bước vào My chợt nở 1 nụ cười ….
Nó lại gần ….nắm tay My chặt lắm….My nhìn xuống đôi bàn tay nó và cười …. nhẹ nhàng :
- Em yêu anh nhiều lắm….
- Anh cũng yêu em nhìu lắm , em biết điều đó mà .
- Em bị sao vậy ?
- Chỉ bị viêm phổi nhẹ thôi ….- My cười.
- Nhưng anh thấy em càng …..
My 1 tay nắm chặt tay nó , một tay khẽ đưa lên che miệng nó như muốn nói ” anh đừng nói nữa ”
- Mai anh lại đến nhé …
- Ừhm , ngày nào anh cũng sẽ đến mà …..
- Và đừng hỏi bác sĩ gì cả…
- Nhưng ….
- Anh hứa đi .
- Ừhm , anh hứa .
Hôm sau nó đến , lúc My đang đứng bên cửa sổ , dường như cố gắng lắm để đứng vững . Nhìn My yếu ớt mà tim nó đau như thắt lại , nó muốn hỏi bác sĩ là My của nó bị làm sao vậy , nhưng nó đã lỡ hứa mất rồi….
- Anh không muốn hỏi nhưng …anh lo lắm ….em bị sao vậy ……nhìn em yếu quá……
- Hì ,em sắp khỏi rồi mà , em vừa mổ xong , nên yếu vậy đó…
Câu trả lời đó làm nó yên tâm thêm đôi chút…..và nụ cười ấy làm nó hạnh phúc lên rất nhiều…..
Nó nhìn My ăn chiếc bánh do chính tự tay nó lúi húi làm suốt 3 tiếng đồng hồ ….. chỉ mong My sẽ mau khỏi bệnh để nó được dắt My đi ngắm sao đêm , được ngồi cạnh My trong quán trà sữa quen thuộc , nhìn nhau uống và cười , …….
Với nó …hạnh phúc chỉ như thế thôi đã là quá đủ ……
My nhìn nó :
- Có khi nào anh bỏ em theo người con gái khác không ….
- Anh sẽ không yêu bất kì một người con gái nào khác ngoài em ….anh yêu em ….anh thề là anh sẽ mãi mãi chỉ yêu mình em …..và anh sẽ không để em phải buồn nữa đâu ……
My chợt bật khóc …..nó vội lấy tay lau đi 2 hàng nước mắt đang lăn ở khóe mi cô ấy …..
- Anh đừng thề ….em tin anh mà ….nhưng anh có thể hứa với em một điều được không ?
- Ừhm …… em nói đi….
- 2 ngày tới anh đừng vào bệnh viện nhé ……
- Tại sao ….??
- Đi mà, và đừng hỏi gì cả !
- Ừhm.
Chông chênh !
2 ngày sau , nó trở lại bệnh viện .
Vẫn cái giường ấy ….. Nhưng không thấy My đâu …..
Nó chạy đi tìm bác sĩ ……
Thế giới trước mặt nó dường như sụp đổ …. My đã ra đi mà không để cho nó được nhìn My lần cuối ….ra đi lặng lẽ….ra đi âm thầm…..ra đi bất ngờ và đau đớn….
- Những người bị “”nhiễm trùng huyết”" rất khó sống …..cô bé đã chiến đấu đến cùng …..và cô bé ấy biết mình sẽ….- Bác sĩ đã nói với nó như vậy .
Bố mẹ My đã bỏ ra rất nhiều tiền để đổi lấy mạng sống của con gái…nhưng đều vô ích……
Trước mặt nó như một màu đen, mọi vật xung quanh tối sầm lại . Tai nó ù ù giọng nói của bác sĩ :
- Cô bé thật dũng cảm…. trước khi ra đi ….. cô bé ấy xin bố mẹ cho mình được làm 1 việc gì đó có ích……
- Cô bé đã tặng đôi mắt cho một đứa trẻ ….. cách đây 2 ngày …… chúng tôi làm phẫu thuật …….
Bây giờ thì nó đã hiểu vì sao My muốn nó không tới bệnh viện trong 2 ngày …. Chỉ vì My không muốn nó ngăn cản My làm 1 việc có ích …..
Nó khóc ……khóc òa lên ……khóc nấc lên như một đứa trẻ ……
Tại sao …… Tại sao ông trời lại mang đi một thiên thần …..rời xa nó……tại sao……..
3 ngày sau , gia đình tổ chức tang lễ cho My….
Người dự tang lễ rất đông ….. trong buổi lễ …..nó thấy 1 người phụ nữ khóc nhiều nhất…..có lẽ là mẹ của My…..
Nó không dự đám tang ….chỉ lẳng lặng đứng nhìn từ xa….
Rồi nó quay đi…..
Trên tay nó cầm 1 bức thư với những dòng chữ mấy nét run rẩy và ngắn ngủi :
” – Anh là người duy nhất em yêu . Em đã nghĩ là em sẽ khỏi . Em đã nghĩ là em sẽ chiến thắng . Em đã nói đối , ngoài anh ra em chưa hề yêu một người con trai nào khác cả . Em chỉ muốn chúng ta chia tay cho đến ngày em chiến thắng bệnh tật , chiến thắng nỗi sợ hãi ….em sẽ gặp lại anh …… Nhưng em nhận ra rằng….em không thể …..em chỉ có thể chiến thắng nỗi sợ hãi mà thôi…..em đã hết sợ rồi , vì em biết anh yêu em ….. Khao khát ấy đã cho em sức mạnh ….để ….gặp lại anh thêm lần nữa ….em muốn anh biết rằng……anh chính là người DUY NHẤT em yêu …!”
Vừa tròn 56 ngày kể từ ngày nó gặp My cho đến lúc My từ giã cõi đời ……
56 ngày yêu ……
Nó sẽ không bao giờ quên ……..
Truyện Ngắn 65 ngày yêu
Bạn có thể ấn Thích hoặc Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook để bạn bè của bạn có thể xem và cùng bình luận.Truyện Ngắn Khác